Tác giả Anh Khang rất được yêu thích |
1. Trần Hồng Loan Thảo (loanthao***@gmail.com)
Chào Anh Khang!
3. Lê Tuyết Vinh (Anika.le***@gmail.com)
Tại sao bìa ngoài của sách lại là hai cô gái vậy anh? Chuyện tình trong tác sẽ như thế nào và anh đã có tâm trạng gì khi viết tác phẩm này?
Tác giả Anh Khang:
Hình bìa do hoạ sĩ Thái Mỹ Phương Tamypu vẽ em, trong hình là cảnh của một chàng trai và một cô gái, tuy bị khuất nhau sau những hàng cây và đang đi khác hướng, nhưng mái tóc dài của cô gái vẫn thổi bay về phía chàng trai cũng như khăn choàng của chàng trai vẫn xuôi về phái cô gái. Ý nghĩa của hình bài đã phần nào nói lên nội dung của cuốn sách, viết về những người thương dù đã đi khác đường, dù đã thành xa lạ, nhưng trong tiềm thức vẫn luôn nhớ về nhau.
4. Phan Thị Ngọc Trinh (phan***@gmail.com)
"Ngày trôi về phía cũ" và "Đường hai ngả, người thương thành lạ" đều là những tập truyện ngắn chất chứa những hoài niệm và nỗi buồn man mác về chuyện tình, chuyện người. Anh Khang có phải là người sống hướng nội? Và có bao giờ anh nghĩ sẽ viết theo một phong cách mới mẻ, tràn đầy sức sống và sáng tạo hơn không?
Tác giả Anh Khang:
Khang luôn bảo rằng thành công của những cuốn sách không đến từ việc Khang đã chạm đến cảm xúc của chuyện tình, chuyện người - mà phần nhiều, nó đến từ sự vị tha và cảm thông của độc giả dành cho những nỗi buồn của tuổi trẻ. Trong khi cuộc sống ngoài kia vẫn đang bận rộn với những nỗi đau lớn hơn thì Khang tự thấy trang sách mình bé mọn lắm khi chỉ quanh quẩn những nỗi buồn cá nhân và tình yêu thời trẻ.
Nhưng bởi vì, ai cũng có một thời trẻ dại như thế, nên Khang tin rằng mọi người sẽ hiểu và vị tha, cũng như có cái nhìn chia sẻ hơn với những dòng viết "buồn man mác" và hướng nội. Sau tập tản văn mới "Buồn làm sao buông?” ra mắt vào đầu năm 2014 thì có lẽ Khang sẽ tạm buông nỗi buồn để níu tới niềm vui.
5. Phạm Ngọc Bảo Trâm (baotram***@yahoo.com.vn)
Em rất thích sách của Anh Khang nhưng mỗi lần tìm mua rất khó, sách phát hành rất lâu rồi mà nhà sách ở tỉnh em vẫn chưa có, điều này khiến em cảm thấy rất thiệt thòi so với các bạn ở thành phố. Vậy có cách nào để em nhận được sách của anh nhanh hơn không?
Tác giả Anh Khang:
Không chỉ Bảo Trâm mà rất nhiều độc giả khác cũng gửi email “than phiền” với anh về việc này, anh cũng biết vì đường xá xa xôi nên khi sách đến tay các bạn sẽ mất khá nhiều thời gian, thậm chí sách còn bị hư hỏng vì thời tiết nữa. Anh nghĩ để hạn chế những rủi ro này, em nên đặt mua sách online sẽ nhanh chóng hơn đó. Anh hay đặt sách ở website Tiki.vn và thấy các bạn bên đó tư vấn, chăm sóc rất nhiệt tình. Ah, tháng 11 này Tiki.vn có tổ chức chương trình Hội sách online cũng rất hay nữa.
6. Phan Thanh Duy (phanduy***@gmail.com)
Theo em được biết thì anh xuất thân là một học sinh chuyên Văn và còn rất đa tài nữa, vậy có bao giờ anh phải đối mặt với những nghi ngờ về giới tính? Anh nghĩ sao về vấn đề này?
Tác giả Anh Khang:
Đam mê thì đâu có phân biệt giới tính em ơi! Anh chỉ nghĩ đơn thuần là phải sống hết mình cho những điều mình tâm nguyện và yêu thích. Vì chỉ khi em thật sự dành hết niềm đam mê cho một việc gì đó, thì thành công mới đến với em ở cuối đường. Khi đã thành công với chính lựa chọn, yêu thích của mình thì còn ngại gì những lời dị nghị? Mình phải tự hào và tự tôn với bất kỳ lựa chọn nào của bản thân, em nhé, bởi một nhà thơ đã từng nói "Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử. Mỗi số phận rất riêng, dù rất nhỏ. Chắc hành tinh nào đã sánh nổi đâu?..."
7. Hoàng Gia Hòa (elf_4ev***@yahoo.com.vn)
Mình đã từng được gặp Anh Khang ở ngoài đời, và cũng theo dõi anh trên facebook nên thấy rất khó hiểu vì sao một chàng trai luôn cười rất tươi, rất teen, cuồng Đôrêmon lại viết nên những câu chữ hay, sâu sắc và khiến người đọc buồn thúi ruột? Liệu anh có thể đổi phong cách, viết những chuyện vui vui được không?
Tác giả Anh Khang:
Vì "nội tâm" già dặn và sâu sắc quá nên ngoại hình phải níu kéo bằng sự tươi & teen để cân bằng lại đó em. Còn về việc viết những chuyện vui vui thì nếu mọi người ủng hộ, anh chắc chắn sẽ viết. Có điều, anh vẫn thích kiểu viết trong buồn có vui của mình hiện nay hơn là những dòng viết vui tươi đơn thuần - bởi cuộc đời đâu có dễ dàng cho mình vui thường trực đâu em nhỉ?
8. Bình Minh (binhminh***@gmail.com)
Tuy còn là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường nhưng em là fan của “Ngày trôi về phía cũ” và em cũng rất thích cách suy nghĩ, cách anh thể hiện trước tình yêu. Vậy anh nghĩ thế nào về tình yêu tuổi áo trắng?
Tác giả Anh Khang:
Anh nghĩ tình yêu tuổi học trò là một điều rất dễ thương và đáng trân trọng em ạh. Đúng là tình yêu ấy có thể sẽ ngắn ngủi và bâng quơ và thoáng như một cánh phượng rụng cuối hè, nhưng kỷ niệm đầu đời đơn sơ và thanh khiết đó sẽ theo em mãi. Nó sẽ nhắc nhớ em sau này rằng thời học sinh mình đã từng có những cảm xúc ngô nghê và đáng yêu đến thế [kiểu như em nhìn một đứa bé và chỉ muốn nựng nó thôi]. Anh không cổ xuý các bạn học sinh yêu sớm rồi bê tha việc học, mà anh nghĩ các bạn nên biết dành một mức độ cảm xúc vừa phải và chừng mực cho một ai đó khiến tim bạn "rung rinh". Cảm xúc đầu đời trong lành đó, sau này, có trăm ngàn người yêu lúc luống tuổi, cũng không bì lại được đâu.
Xin cảm ơn Anh Khang và chúc anh sẽ tiếp tục cho ra lò những tác phẩm hay và đặc sắc hơn nữa nhé!
Chào Anh Khang!
Tác phẩm “Ngày trôi về phía cũ” đã rất thành công và được độc giả đón nhận rất nhiệt tình,vậy khi viết "Đường hai ngả, người thương thành lạ" anh có bị những cảm xúc ở đứa con đầu tiên bám víu lấy không? Với tựa đề tác phẩm "Đường hai ngả, người thương thành lạ" có phải đã dự báo một kết thúc buồn cho những nhân vật trong truyện?
Tác giả Anh Khang:
Tác giả Anh Khang:
Đúng thật là "Đường hai ngả, người thương thành lạ" tiếp tục là một chuỗi cảm xúc buồn, nhưng là buồn xong rồi thôi, chứ không "Trôi" hoài như ở "Ngày trôi về phía cũ". Bởi lẽ, sau khi đã buồn hoài thì con người ta cũng cần biết đứng lên và nhủ lòng dừng lại. Người thương đến mấy mà xa xôi và xa xưa quá cũng sẽ thành xa lạ. Bên cạnh đó, "Đường hai ngả, người thương thành lạ" là một tập truyện ngắn - chứ không phải là tản văn - nên sẽ có cốt truyện, có nhân vật và có kết thúc, nên em cứ yên tâm là khi khép lại trang sách, em sẽ có câu trả lời cho chính em, và cho cả những nhân vật trong sách nữa, là nên làm "người thương" hay "người lạ" sẽ tốt hơn nhé!
2. Lê Thị Diệu Thúy (lethidieuthuy***@gmail.com)
Người ta thường viết để giữ lại cho mình chút gì đó về quá khứ, là một nhà văn trẻ nhưng những câu chuyện của anh lại chất chứa rất nhiều ý nghĩa, khiến người ta suy ngẫm thật nhiều. Anh đã nói “Đường hai ngả - Người thương thành lạ”, anh kể chuyện của thiên hạ để nói hộ lòng mình, vậy phải chăng anh hy vọng người ấy nhận ra hình ảnh mình trong đó?
Tác giả Anh Khang:
2. Lê Thị Diệu Thúy (lethidieuthuy***@gmail.com)
Người ta thường viết để giữ lại cho mình chút gì đó về quá khứ, là một nhà văn trẻ nhưng những câu chuyện của anh lại chất chứa rất nhiều ý nghĩa, khiến người ta suy ngẫm thật nhiều. Anh đã nói “Đường hai ngả - Người thương thành lạ”, anh kể chuyện của thiên hạ để nói hộ lòng mình, vậy phải chăng anh hy vọng người ấy nhận ra hình ảnh mình trong đó?
Tác giả Anh Khang:
Thật ra, người ấy từng nói với anh rằng "Rất mắc mệt" với những gì anh viết ra, thế nên cho dù biết rõ những gì anh viết trong cuốn sách này là chuyện của hai đứa, là những kỷ niệm chung từng có... nhưng hẳn là người ấy sẽ không đọc đâu. Ngay cả bản thân anh, khi viết ra bất kỳ tác phẩm nào, đều không nghĩ rằng sẽ làm một "công cụ" để níu kéo người ta và khiến họ xiêu lòng quay về. Dẫu rằng "người thương thành lạ" ấy và anh bây giờ đúng nghĩa chữ "lạ" nhưng anh vẫn sẽ luôn dành những tình cảm trân trọng nhất, cũng như xem người ấy là động lực để sống và viết. Vì người ấy chính là hiện thân của tuổi trẻ, của niềm tin, của tất cả những điều nguyên lành và thuần khiết nhất trong trái tim anh một thời son trẻ.
Nổi tiếng với "Buồn làm sao buông", "Đi đâu cũng nhớ Sài Gòn và .. em" |
3. Lê Tuyết Vinh (Anika.le***@gmail.com)
Tại sao bìa ngoài của sách lại là hai cô gái vậy anh? Chuyện tình trong tác sẽ như thế nào và anh đã có tâm trạng gì khi viết tác phẩm này?
Tác giả Anh Khang:
Hình bìa do hoạ sĩ Thái Mỹ Phương Tamypu vẽ em, trong hình là cảnh của một chàng trai và một cô gái, tuy bị khuất nhau sau những hàng cây và đang đi khác hướng, nhưng mái tóc dài của cô gái vẫn thổi bay về phía chàng trai cũng như khăn choàng của chàng trai vẫn xuôi về phái cô gái. Ý nghĩa của hình bài đã phần nào nói lên nội dung của cuốn sách, viết về những người thương dù đã đi khác đường, dù đã thành xa lạ, nhưng trong tiềm thức vẫn luôn nhớ về nhau.
4. Phan Thị Ngọc Trinh (phan***@gmail.com)
"Ngày trôi về phía cũ" và "Đường hai ngả, người thương thành lạ" đều là những tập truyện ngắn chất chứa những hoài niệm và nỗi buồn man mác về chuyện tình, chuyện người. Anh Khang có phải là người sống hướng nội? Và có bao giờ anh nghĩ sẽ viết theo một phong cách mới mẻ, tràn đầy sức sống và sáng tạo hơn không?
Tác giả Anh Khang:
Khang luôn bảo rằng thành công của những cuốn sách không đến từ việc Khang đã chạm đến cảm xúc của chuyện tình, chuyện người - mà phần nhiều, nó đến từ sự vị tha và cảm thông của độc giả dành cho những nỗi buồn của tuổi trẻ. Trong khi cuộc sống ngoài kia vẫn đang bận rộn với những nỗi đau lớn hơn thì Khang tự thấy trang sách mình bé mọn lắm khi chỉ quanh quẩn những nỗi buồn cá nhân và tình yêu thời trẻ.
Nhưng bởi vì, ai cũng có một thời trẻ dại như thế, nên Khang tin rằng mọi người sẽ hiểu và vị tha, cũng như có cái nhìn chia sẻ hơn với những dòng viết "buồn man mác" và hướng nội. Sau tập tản văn mới "Buồn làm sao buông?” ra mắt vào đầu năm 2014 thì có lẽ Khang sẽ tạm buông nỗi buồn để níu tới niềm vui.
Anh Khang chuẩn bị ra mắt cuốn sách: "Thương mấy cũng là người dưng" |
5. Phạm Ngọc Bảo Trâm (baotram***@yahoo.com.vn)
Em rất thích sách của Anh Khang nhưng mỗi lần tìm mua rất khó, sách phát hành rất lâu rồi mà nhà sách ở tỉnh em vẫn chưa có, điều này khiến em cảm thấy rất thiệt thòi so với các bạn ở thành phố. Vậy có cách nào để em nhận được sách của anh nhanh hơn không?
Tác giả Anh Khang:
Không chỉ Bảo Trâm mà rất nhiều độc giả khác cũng gửi email “than phiền” với anh về việc này, anh cũng biết vì đường xá xa xôi nên khi sách đến tay các bạn sẽ mất khá nhiều thời gian, thậm chí sách còn bị hư hỏng vì thời tiết nữa. Anh nghĩ để hạn chế những rủi ro này, em nên đặt mua sách online sẽ nhanh chóng hơn đó. Anh hay đặt sách ở website Tiki.vn và thấy các bạn bên đó tư vấn, chăm sóc rất nhiệt tình. Ah, tháng 11 này Tiki.vn có tổ chức chương trình Hội sách online cũng rất hay nữa.
6. Phan Thanh Duy (phanduy***@gmail.com)
Theo em được biết thì anh xuất thân là một học sinh chuyên Văn và còn rất đa tài nữa, vậy có bao giờ anh phải đối mặt với những nghi ngờ về giới tính? Anh nghĩ sao về vấn đề này?
Tác giả Anh Khang:
Đam mê thì đâu có phân biệt giới tính em ơi! Anh chỉ nghĩ đơn thuần là phải sống hết mình cho những điều mình tâm nguyện và yêu thích. Vì chỉ khi em thật sự dành hết niềm đam mê cho một việc gì đó, thì thành công mới đến với em ở cuối đường. Khi đã thành công với chính lựa chọn, yêu thích của mình thì còn ngại gì những lời dị nghị? Mình phải tự hào và tự tôn với bất kỳ lựa chọn nào của bản thân, em nhé, bởi một nhà thơ đã từng nói "Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử. Mỗi số phận rất riêng, dù rất nhỏ. Chắc hành tinh nào đã sánh nổi đâu?..."
7. Hoàng Gia Hòa (elf_4ev***@yahoo.com.vn)
Mình đã từng được gặp Anh Khang ở ngoài đời, và cũng theo dõi anh trên facebook nên thấy rất khó hiểu vì sao một chàng trai luôn cười rất tươi, rất teen, cuồng Đôrêmon lại viết nên những câu chữ hay, sâu sắc và khiến người đọc buồn thúi ruột? Liệu anh có thể đổi phong cách, viết những chuyện vui vui được không?
Tác giả Anh Khang:
Vì "nội tâm" già dặn và sâu sắc quá nên ngoại hình phải níu kéo bằng sự tươi & teen để cân bằng lại đó em. Còn về việc viết những chuyện vui vui thì nếu mọi người ủng hộ, anh chắc chắn sẽ viết. Có điều, anh vẫn thích kiểu viết trong buồn có vui của mình hiện nay hơn là những dòng viết vui tươi đơn thuần - bởi cuộc đời đâu có dễ dàng cho mình vui thường trực đâu em nhỉ?
8. Bình Minh (binhminh***@gmail.com)
Tuy còn là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường nhưng em là fan của “Ngày trôi về phía cũ” và em cũng rất thích cách suy nghĩ, cách anh thể hiện trước tình yêu. Vậy anh nghĩ thế nào về tình yêu tuổi áo trắng?
Tác giả Anh Khang:
Anh nghĩ tình yêu tuổi học trò là một điều rất dễ thương và đáng trân trọng em ạh. Đúng là tình yêu ấy có thể sẽ ngắn ngủi và bâng quơ và thoáng như một cánh phượng rụng cuối hè, nhưng kỷ niệm đầu đời đơn sơ và thanh khiết đó sẽ theo em mãi. Nó sẽ nhắc nhớ em sau này rằng thời học sinh mình đã từng có những cảm xúc ngô nghê và đáng yêu đến thế [kiểu như em nhìn một đứa bé và chỉ muốn nựng nó thôi]. Anh không cổ xuý các bạn học sinh yêu sớm rồi bê tha việc học, mà anh nghĩ các bạn nên biết dành một mức độ cảm xúc vừa phải và chừng mực cho một ai đó khiến tim bạn "rung rinh". Cảm xúc đầu đời trong lành đó, sau này, có trăm ngàn người yêu lúc luống tuổi, cũng không bì lại được đâu.
Xin cảm ơn Anh Khang và chúc anh sẽ tiếp tục cho ra lò những tác phẩm hay và đặc sắc hơn nữa nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét